Bài viết

Viêm gân: Triệu chứng, nguyên nhân, chẩn đoán và cách điều trị

Viêm gân là tình trạng thường gặp với vận động viên và người chơi thể thao thường xuyên. Có nhiều phương pháp điều trị phụ thuộc vào từng tình trạng cụ thể như: uống thuốc, tập vật lý trị liệu, tiêm huyết tương giàu tiểu cầu PRP, phẫu thuật,…

Viêm gân là gì?

Viêm gân là tình trạng mà gân bị viêm hoặc tổn thương, gây ra đau, sưng và khó chịu xung quanh vùng bị tổn thương. Các tác nhân vi khuẩn tăng cường của cơ thể có thể kích thích hệ thống miễn dịch phản ứng, gây ra sưng, đỏ và nóng tại vùng bị tổn thương, tạo ra cảm giác đau và không thoải mái.

Bất kỳ vị trí gân nào đều có khả năng bị viêm, nhưng gặp phổ biến nhất là viêm gân vai, viêm gân cổ chân, viêm gân cổ tay, viêm gân khuỷu tay, viêm gân gót chân, viêm gân bàn chân,…

Viêm gân vai – Vị trí viêm gân phổ biến

Dấu hiệu nhận biết viêm gân 

– Đau nhức vùng gân tổn thương, cơn đau tăng dần theo thời gian

– Sưng tấy và đỏ, nóng vùng da

– Giảm khả năng di chuyển, giảm sức mạnh và khả năng nâng đỡ của cơ

– Có tiếng cạp cạp, nổ, hoặc cảm giác bị rạn nứt ở vùng gân bị tổn thương

Nguyên nhân gây ra viêm gân

– Căng thẳng và chấn thương lặp đi lặp lại: Hoạt động vận động cường độ cao, như chạy hoặc nhảy, hoặc tải trọng quá mức lên gân có thể gây ra căng thẳng và tổn thương, dẫn đến viêm.

– Tác động từ ngoại lực: Các va chạm, rơi, hoặc các tác động ngoại lực khác có thể gây tổn thương cho gân, kích thích phản ứng viêm.

– Nhiễm trùng: Vi khuẩn, vi rút hoặc nấm có thể xâm nhập vào vùng gân và gây ra nhiễm trùng, kích thích phản ứng viêm.

– Rối loạn miễn dịch: Các rối loạn miễn dịch như viêm khớp, lupus, hoặc bệnh tăng bạch cầu có thể gây ra phản ứng miễn dịch không mong muốn, dẫn đến viêm gân.

– Yếu tố môi trường: Tiếp xúc với các chất hóa học độc hại, khí thải công nghiệp, hoặc các yếu tố môi trường khác có thể kích thích phản ứng viêm trong cơ thể và gây ra viêm gân.

– Tuổi tác: Quá trình lão hóa có thể làm giảm sự linh hoạt của gân và làm tăng nguy cơ viêm.

– Yếu tố di truyền: Một số người có khả năng di truyền dễ bị viêm gân hơn do yếu tố gen.

– Sử dụng cồn và thuốc lá: Các tác động tiêu cực từ việc sử dụng cồn hoặc thuốc lá có thể gây ra viêm gân bởi vì chúng ảnh hưởng tiêu cực đến hệ thống miễn dịch và khả năng phục hồi của cơ thể.

Chẩn đoán viêm gân

Các phương pháp chẩn đoán viêm gân có thể bao gồm:

– Khám cơ bản: Bác sĩ thường bắt đầu bằng việc thăm khám và kiểm tra vùng bị đau và sưng để xác định có dấu hiệu của viêm gân không.

– Xét nghiệm máu: Xét nghiệm máu có thể được thực hiện để đo mức độ viêm và xác định các chỉ số viêm như CRP (C-reative protein) và bạch cầu.

– X-quang: X-quang có thể được sử dụng để kiểm tra các biến đổi trong xương hoặc các dấu hiệu của viêm gân như sưng hoặc xâm nhập canxi.

– Siêu âm: Siêu âm cơ bản có thể được sử dụng để xác định sự tổn thương của mô mềm xung quanh gân và xác định mức độ viêm.

– MRI (Cộng hưởng từ hạt proton): MRI có thể cung cấp hình ảnh chi tiết của các cấu trúc mềm như gân, dây chằng và mô mềm xung quanh, giúp chẩn đoán chính xác viêm gân và tìm ra nguyên nhân gốc rễ.

– CT scan: CT scan có thể được sử dụng để tạo ra hình ảnh 3D của vùng bị tổn thương và xác định mức độ tổn thương của gân.

Tùy thuộc vào tình trạng cụ thể của bệnh nhân và các dấu hiệu, bác sĩ có thể chọn một hoặc một số phương pháp trên để chẩn đoán viêm gân một cách chính xác.

Các phương pháp điều trị viêm gân 

Điều trị viêm gân thường đòi hỏi sự kết hợp của nhiều biện pháp khác nhau và phải tuân thủ chặt chẽ hướng dẫn từ bác sĩ hoặc chuyên gia y tế. Một số phương pháp phổ biến bao gồm:

– Nghỉ ngơi: Nghỉ ngơi là một phần quan trọng trong quá trình điều trị viêm gân. Tránh các hoạt động gây căng thẳng cho vùng bị tổn thương giúp giảm đau và tăng cơ hội cho sự phục hồi.

– Chườm lạnh hoặc nóng: Sử dụng túi đá hoặc gói nhiệt có thể giúp giảm đau và sưng. Cũng có thể sử dụng nhiệt độ để làm giảm cảm giác căng thẳng và giảm đau.

– Vật lý trị liệu: Các biện pháp vật lý trị liệu như tập thể dục, giãn cơ, và làm mát có thể giúp cải thiện sự linh hoạt và sức mạnh của vùng bị tổn thương và giảm cảm giác đau.

Tập vật lý trị liệu vùng gân bị tổn thương

– Thuốc giảm đau và chống viêm: Thuốc như NSAIDs (nonsteroidal anti-inflammatory drugs) như ibuprofen hoặc naproxen có thể giúp giảm đau và giảm viêm trong viêm gân. Trong một số trường hợp, bác sĩ có thể kê đơn thuốc giảm đau mạnh hơn hoặc dùng corticosteroids để giảm viêm.

– Tiêm huyết tương giàu tiểu cầu PRP: Tiểu cầu khi được hoạt hoá sẽ giải phóng ra các yếu tố tăng trưởng và các phân tử sinh học để kích thích phục hồi tại chỗ của mô tế bào. Khi tiêm huyết tương giàu tiểu cầu, nhiều loại protein có vai trò quan trọng đối với quá trình làm lành vết thương được giải phóng, quá trình này được kích thích, tốc độ và khả năng phục hồi tại chỗ của mô tế bào diễn ra nhanh hơn.

Tiêm PRP – Phương pháp điều trị bảo tồn viêm gân hiệu quả

– Phẫu thuật: Trong một số trường hợp nặng, phẫu thuật có thể được cân nhắc, đặc biệt là khi các biện pháp điều trị không đem lại hiệu quả. Phẫu thuật có thể bao gồm làm sạch hoặc sửa chữa gân tổn thương hoặc thậm chí thay thế gân bằng gân nhân tạo.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *